Ở lớp học nhỏ thân thương, cô giáo không chỉ là người dạy chữ, dạy nết mà còn là người mẹ hiền thứ hai luôn dõi theo từng bước trưởng thành của các con.
Mỗi buổi đến lớp, cô ân cần nhắc các con ngồi đúng tư thế, viết đúng nét, đọc tròn tiếng. Nhưng tình yêu thương ấy còn thể hiện ở những điều giản dị hơn – khi cô nhẹ nhàng chải lại mái tóc rối sau giờ chơi, buộc lại chiếc nơ lệch, hay lau vội giọt mồ hôi trên trán các con trong những trưa nắng.
Cô lo lắng khi thấy con mệt, cô dặn dò khi trời trở lạnh, cô hỏi han từng bữa ăn giấc ngủ. Từng cử chỉ nhỏ bé nhưng chứa đựng cả tấm lòng của người làm nghề giáo luôn mong học trò của mình lớn lên khỏe mạnh, ngoan ngoãn và hạnh phúc.
Với các con, cô giáo chính là người mẹ hiền ở trường – luôn quan tâm, chăm sóc và dành trọn yêu thương cho mỗi ánh mắt trẻ thơ.