✨Trường Tiểu học An Thắng Trong Những Ngày Cuối Tuần✨
Khi tiếng trống tan trường vào chiều thứ Sáu vừa dứt, sân trường Tiểu học An Thắng dần trở nên yên ắng hơn thường lệ. Cuối tuần – khoảng thời gian để các em học sinh tạm gác lại những trang vở, những giờ học sôi nổi – cũng là lúc ngôi trường thân thương khoác lên mình một vẻ đẹp rất khác, bình lặng mà đầy gợi nhớ.
Nếu như trong tuần, An Thắng luôn vang lên tiếng cười đùa, bước chân chạy nhảy của học sinh thì cuối tuần lại là một bức tranh nhẹ nhàng và yên tĩnh. Sân trường rộng rãi, những hàng cây nghiêng mình trong gió, tiếng chim ríu rít gọi nhau như thay lời của các em trò nhỏ. Dãy phòng học im lìm, ghế bàn xếp gọn gàng như đang nghỉ ngơi sau những giờ học miệt mài.
Ánh nắng cuối tuần rải xuống sân trường, phản chiếu qua những tán lá xanh non, làm nổi bật sắc vàng của hoa điệp, sắc đỏ của hoa phượng còn sót lại. Gió khẽ đưa, lá khẽ rơi, mỗi góc sân như lưu giữ hơi thở của tuổi thơ, của những ngày học trò trong sáng. Dường như, ngôi trường cũng đang thả mình vào nhịp nghỉ ngơi, chuẩn bị cho một tuần học mới đầy năng lượng.
Dù vắng bóng học sinh, trường Tiểu học An Thắng vẫn là nơi ươm mầm bao ước mơ. Mỗi hàng cây, mỗi bậc thang, mỗi ô cửa sổ đều ghi dấu bao câu chuyện: những lần nỗ lực vượt khó, những thành tích đáng tự hào, những tình bạn đẹp đẽ. Cuối tuần, các thầy cô vẫn lặng lẽ chuẩn bị giáo án, sắp xếp phòng lớp, để khi các em trở lại, mọi thứ luôn sẵn sàng và tràn đầy yêu thương.
Những ngày cuối tuần là dịp để học sinh nghỉ ngơi, để trường An Thắng lặng lẽ hồi sức. Nhưng chỉ ít ngày thôi, tiếng cười, tiếng hát, tiếng trống trường lại rộn rã, đánh thức từng góc nhỏ thân quen. Ngôi trường sẽ lại bừng sáng, đón chào những gương mặt rạng rỡ, những trái tim hồn nhiên đang khát khao học hỏi.
✨ Trường Tiểu học An Thắng – nơi mỗi cuối tuần là một khoảng lặng bình yên, để rồi đầu tuần lại rộn rã niềm vui và tràn đầy hy vọng.